• 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5

XEM CÁC BÀI KHÁC

TRẮC NGHIỆM VUI

Nỗi Đau Vô Vọng - Asa (lyric)

Nỗi Đau Vô Vọng - Asa
Mel1: Đưa e qua giấc mơ, rồi chìm vào sâu sương đêm xóa mờ Màn khói trắng tan theo giấc mơ một mình a…. Đừng buồn e nhé e luôn có a,đừng buồn vì a mùa đông thêm lạnh Và lòng a biết mình sẽ rất đau..những ngày sau … Rồi e sẽ mãi đi xa nơi này, khoảng trời hoang vắng riêng a mà thôi Và a vẫn sẽ mong e trở về..nơi xưa ấy… Chorus: Nhói lòng từng phút nghĩ đến nơi thật xa vời vợi Giờ e nơi đâu - ở bên kia bầu trời.. Giọt nước mắt như thắt tim a người có biết Rằng người có nhớ những lúcđôi môi kia mở lời “mình xa nhau thôi” a chỉ biết gượng cười ^^! Ân tình ta vỡ đôi..a mất e rồi Mel2: Bàn chân a bước ngỡ như vô hồn Nhủ lòng không muốn..mưa nhòe mắt ai, Mà sao ko thể giữ e ở lại..người yêu ơiiiii … Rồi e sẽ mãi đi xa nơi này, khoảng trời hoang vắng riêng a mà thôi Và a vẫn sẽ mong e trở về..nơi xưa ấy… Chorus: Nhói lòng từng phút nghĩ đến nơi thật xa vời vợi Giờ e nơi đâu - ở bên kia bầu trời.. Giọt nước mắt như thắt tim a người có biết Rằng người có nhớ những lúcđôi môi kia mở lời “mình xa nhau thôi” a chỉ biết gượng cười ^^! Ân tình ta vỡ đôi..a mất e rồi
Unknown 0 Comment

Tôi không hối hận vì đã tha thứ cho em!

Tôi sợ những giọt nước mắt đó của em, tôi đã bị tổn thương hay là em? Tôi chết lặng nhìn những dòngtin nhắn trên nick của em đập vào mắt mình. Dụi mắt mấy cái, tôi mở tròn đôi mắt cố nuốt nghẹn từng từ, từng chữ mang đầy yêu thương trong tin nhắn của em, không phải gửi cho tôi. Tôi yêu em ngay từ lần đầu gặp mặt sau gần 2 năm quen biết nhưng chỉ nói chuyện qua điện thoại, yahoo. Tôi và em không học cùng trường, khôngcùng quê nhưng chúng tôi quen nhau trong một lần tình cờ em nhắn tin cho bạn - một người cùng trường tôi và gửi nhầm vào số máy của tôi. Hôm ấy là một đêm cuối tuần, tôi gặng hỏi em tại sao biết số điện thoại của tôi, em giải thích nhưng làm sao tôi tin ngay được. Dạo đó bọn bạn tôi rất hay dùng số lạ để đùa tôi, chúng nghi ngờ tôi bị lãnh cảmvới con gái, có anh cùng phòngcòn trêu tôi chắc gì 30 tuổi đã yêu. Tôi nghi ngờ em là gián điệp do bọn bạn nhất quỷ nhì ma của tôi cài vào để cho tôi vào tròng. Tôi không nhắn tin mà trực tiếp gọi lại để kiểm tra. Giọng em nhỏ nhẹ, nghe hay lắm nhưng chỉ vừa bắt máy em đã vội xin lỗi, rồi tắt ngay. Tôi tiếp tục những dòng tin nhắn đầy vẻ nghi ngờ gửi cho em. Trong tôi lúc đó chỉ có tức giận nên quên mất cảm giác của đối phương cũng đang thấy rất phiền (sau này tôi mới biết lúc đó em đang ngủ cùng mẹ). 1h sáng có lẽ đãkhông thể chịu được việc bị một người lạ như tôi nhắn tin và tôi nói dối với em là đã có người yêu ở quê rất xinh đẹp và không muốn người khác làm phiền, có lẽ do tôi nhắn tinnhanh quá mà không để ý có một số chữ mất lỗi chính tả. Emgửi lại tin nhắn của tôi cho những chữ sai chính tả vào trong ngoặc kép và nói tôi nên đi học lại lớp 1. Tức thật, cục tức của tôi to bằng cả trái núi, cái sĩ diện của tôi bị trà đạp bởimột người lạ hoắc. Tôi nói lại bằng giọng hết sức khó nghe, em không trả lời mà tắt máy ngay sau đó. Câu chuyện tối hôm đó chấm dứt. Những ngày tháng sau đó, thi thoảng tôi có gọi cho em bằng cái sim khuyến mại gọi nội mạng miễn phí một năm, thế là tôi biết em học đại học sư phạm, quê em chính là nơi trường tôi đang học. Em hơn tôi 1 tuổi, nhưng nghe giọng nói qua điện thoại thì chẳng cógì là người lớn cả. Năm cuối, em đi thực tập, tôi thường giúp em tìm tài liệu và gửi mail cho em. Ngày ấy em đã cóngười yêu, em chia sẻ với tôi rất nhiều và tôi biết em đang rất hạnh phúc. Tốt nghiệp đại học, em về tỉnh công tác đó là dịp tôi được gặpem. Tôi được biết em đã chia tay người yêu. Tôi bắt xe bus xuống gặp em vì trường tôi cách cơ quan nơi em làm việc gần 30km. Lần đầu gặp, em khác hoàn toàn những gì tôi hình dung, em khá cao chứ không thấp bé như tôi tưởng tượng, em đứng đợi tôi, em đếm những viên gạch nhỏ trênvỉa hè thay vì đứng ngóng từng chiếc xe cập bến, em bảomình còn chưa biết người mình tìm là ai thì ngóng có ích gì? Em không xinh, nhưng cũng khá ưa nhìn, tóc em để dài, em mặc chiếc áo len cánh dơi màu nâu, đôi giày cao gót, ở em toát lên vẻ quyến rũ và xa cách so với một anh chàng sinh viên quê mùa như tôi. Nhàem cũng cách xa nơi em làm việc nên em ở trọ một mình. Chúng tôi vào quán gọi 2 suất cơm, em ăn nhỏ nhẹ, đôi lúc ngước lên nhìn tôi và cười. Chúng tôi nói qua lại một số chuyện, tối hôm đó tôi ngủ lại chỗ em. Chúng tôi gọi nhau là bạn - tớ. Em mới đi làm, xóm trọ lại vắng người nên em chẳng thể nghĩ ra sẽ gửi tôi ở đâu đêm đó cả. Chúng tôi ngủ chung ngày từ lần đầu tiên gặpnhau ấy. Em muốn tôi gọi em bằng chị vì tôi ít tuổi hơn và còn trẻ hơn em, nhưng rồi ngay hôm sau tiễn tôi ra bến xe, thực sự là tôi không muốn về, tôi muốn được cùng em đi chơi thêm nữa. Một hình ảnh nào đó đang len lỏi trong trái tim băng giá của tôi, tôi đã thích em. Về tới trường, tôi lại nhắn tin cho em, em nói chỉ coi tôi là bạn, nhưng trong tôi lại có cảmgiác em cũng thích tôi. Tôi đề nghị em gọi tôi bằng anh thay vì cứ bạn - tớ như thế. Em không đồng ý nhưng lại đề nghị tôi và em sẽ gọi nhau là vợ - chồng, là vợ chồng hờ thôi. Tất nhiên tôi không có lý do gì để từ chối lời đề nghị đó. Chúng tôi gặp nhau thường xuyên và gần như hàng tuần, em chưa bao giờ đề cập việc sẽ lên trường thăm tôi còn tôi thì luôn mong được em lên để giới thiệu với bạn bè. Xuống chơi với em, sắp xếp đồ đạc cho em, tôi biết được hết chuyện của em qua 2 cuốn nhật ký, một cho bạn bè và một cho người ấy của em. Em đã có mối tình đầu đẹp thơ mộng, em giận lắm khi biết tôiđã đọc nhật ký của em, hơn 1 lần em nhắc nhở tôi rằng chúng tôi chỉ là vợ chồng hờ vàmỗi người đều có quyền riêng tư của mình. Tôi thì nghĩ khác, tôi đã yêu em và coi em là mối tình đầu của tôi, tôi hãnh diện khoe với bạn bè tôi về em và muốn giới thiệu em với họ nhưng ở bên em tôi bắt đắc dĩ trở thành thằng em trai, có khi lại là bạn của em gái... Tôi tỏ vẻ giận dỗi thì em lại giải thíchvì tôi đẹp trai, trẻ, lại đang đi học... và tôi không nhắc đến chuyện đó với em nữa. Tôi đã không hối hận khi ngày ấy đã tha thứ cho em (Ảnh minh họa) Mối tình của tôi và em thật đẹp, mỗi lần gặp nhau, chúng tôi đã lang thang khắp thành phố, đi công viên, bờ hồ, đi xem hội hoa đăng... cùng ngồi trên bãi cỏ ở quảng trường, emnói chỉ cần ở bên người mình yêu, dù có đi đâu, gần hay xa, đẹp hay xấu cũng rất hạnh phúc, em kể với tôi về chuyện tình của em, tôi cũng hứa chỉ biết và coi đó là quá khứ, với tôi hiện tại là quan trọng. Em ítnói yêu tôi, cũng chẳng bao giờ em gọi tôi bằng anh mà tôithì luôn mong một ngày nào đó em sẽ gọi tôi như thế. Yêu nhau hơn 1 năm, ngày ấy em cũng có nhiều người theo đuổilắm nhưng em gần như cự tuyệt họ. Do vậy, tôi đã hoàn toàn tin rằng em chỉ yêu tôi, em đã quên mọi thứ thuộc về quá khứ. Tôi ra trường, chúng tôi quyết định sẽ làm đám cướivì em đã 25 tuổi mặc dù tôi mới bước sang tuổi 24 và chưa có việc làm. Tôi yêu em và cũng cảm động vì tình yêu em dành cho tôi. Em hay online bằng yahoo, có đôi lần tôi vào nick của em, và có thấy nick người yêu cũ của em sáng. Cũng mấy lần tôi địnhgiả làm em để vào hỏi thăm anh ta nhưng lại thôi. Tôi sợ sẽ làm điều gì đó gợi lại nỗi đau trong em hay vô tình tôi sẽ làmmất em. Ngày chúng tôi chuẩn bị làm đám cưới, mọi thứ hai bên gia đình đã sắp xếp đâu vào đấy, tôi vẫn đi tìm việc, còn em vẫn đi làm. Hôm đó, em đi dự liên hoan ở cơ quan, tôi ra quán internet như mọi ngày để tìm việc, mệt mỏi, tôi online bằng yahoo của em, lầnnày tôi click vào hòm thư của anh ta: ấn F3, tôi đã chết lặng khi thấy những dòng tin nhắn của em và anh ta, chỉ mới đây thôi. Em nói đã có người yêu nhưng em không hề yêu hắn (hắn - người ấy là tôi ư?), mắt tôi mờ đi, đầu óc quay cuồng mọi thứ như sụp đổ, những dòng tin nhắn đầy yêu thương và luyến tiếc về một cuộc tình đã qua, em đang níu kéo ngườita... hình ảnh của em khi đang nói chuyện với anh ta ùa về trong tâm trí tôi. Tôi đã viết lại em một mảnh giấy với tất cả những dòng tin nhắn của em gửi cho anh ta rồi bỏ về quê. Hôm đó cũng là ngày cuối tuần. 16h, em gọi điện, cả chục cuộc điện thoại nhưng tôi không nghe máy, buổi sáng đi làm tôiđã trở em đi có lẽ em gọi tôi ra đón, tôi không thể chịu đựng được sự phản bội, tôi đã khóc, khóc vì quá tin tưởng, khóc vì quá yêu hay khóc vì sự lừa dối của em. Em đi xe máy gần 50km về nhà tôi, bố mẹ tôi không có ở nhà, chỉ có hai chúng tôi, người em run lên, khuôn mặt tái mét, lấm lép, nhợt nhạt vì gió lạnh. Em đã khóc và van xin tôi tha thứ, tôi nhìn em đầy tức giận, tôi không muốn gặp em thêm mộtphút giây nào nữa. Hôm đó là mùa đông, nhiệt độ có lẽ cũng chỉ xấp xỉ 10oC, em chỉ mặc một manh áo len mỏng - cái áomà tôi rất thích. Tôi cũng chẳng thèm hỏi em tại sao em có thể cho xe máy xuống đượchết 2 tầng cầu thang dốc như vậy. Em tiều tụy, hốc hác như thể đã bị bỏ đói từ lâu, tôi vẫn không cảm động. Tôi hận em, căm ghét con người đang đứng trước mắt tôi. Tôi vứt choem cái áo khoác rồi bảo em về đi và dừng đám cưới lại. Tôi cũng không hiểu tại sao trước mặt em, tôi lại không thể cứngrắn hơn, dứt khoát hơn. Em trả lại tôi chiếc áo, ánh mắt em nhìn tôi đầy hờn dỗi như thể tôi đã sai khi nghi ngờ em, trong tôi chỉ có câu hỏi: tại sao không yêu tôi em vẫn quyết định lấy tôi? Và rồi tôi lại chạy theo em, ôm em khi thấy em bước đi không vững ra sân, emvẫn khóc, tôi sợ những giọt nước mắt đó của em, tôi đã bị tổn thương hay là em? Tôi hứa sẽ không nhắc lại chuyện đó với em. Giờ đây, em vẫn là vợ tôi nhưng là vợ thật. Cưới nhau 5 tháng, tôi vẫn chưa có việc làm, em không than phiền mà luôn động viên tôi, có những lúc tôi tưởng chừng gục ngã thì em lại là động lực giúp tôi cố gắng, em vẫn đi làm và đi dạy thêm kiếm tiền lo cho cuộc sống vợ chồng tôi. Em - vợ của tôi, giờ đây đang mang trong mình giọt máu là kết tinh tình yêu của hai chúng tôi.Dù công việc của tôi phải xa vợnhưng tình cảm của chúng tôi không hề rạn nứt. Thời gian trôi đi, tôi càng cảm thấy, em là người tôi cần và tôi đã không hối hận khi ngày ấy đã tha thứ cho em.
Unknown 0 Comment

Những bài thơ tình buồn 4 câu hay nhất

E là người a yêu thương nhất. Cũng là người cất bước bỏ rơi a. Phải chăng a là người có lỗi? Đã yêu e bằng cả trái tim mình... 1. Thôi tim ạ...nín đi đừng khóc nữa Bởi tình yêu không chọn lựađược đâu Cũng như ai...tôi từng có nỗiđau Cũng mềm lòng vì những câu họ nói. 2. Này gió ơi cho ta nhờ chútviệc, Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng, Khi gió về nép bên cạnh người ấy, Gió thì thầm ta nhớ ấy biết bao. 3. Uống cho say để quên đi tất cả Quên nỗi buồn, sự cô độc, kẻ cô đơn Chợt nhận ra trong giấc ngủ chập chờn Đời vô vị khi tâm hồn đã chết ! 4. Tại sao nước mắt lại tràn Tại sao hy vọng lại càng mấtđi Tại sao uống rượu ngàn ly Nhưng lại không thể quên đi một người 5. Bỗng một ngày tôi nhận ra điều đó. Cơn gió kia không phải của riêng tôi. Đó là của trời xanh và mặt đất. Chẳng bao giờ có thể thuộc về tôi 6. Miệng nói ghét nhưng lòng vẫn nhớ Nói hết chờ nhưng dạ vẫn mong Nói hết thương nhưng vẫn giữ trong lòng Vẫn in đậm 1 bóng hình ai đấy... 7. Đôi khi nhớ chỉ là quên một nửa Còn lãng quên là nhớ đến tận cùng Đôi khi khóc chỉ là buồn một chút Còn nụ cười là tê tái lòng đau! 8. Tôi bật khóc khi biết mình thua cuộc Vòng tay này không giữ được tình yêu Buồn làm sao với nỗi nhớ chắt chiu Người yêu tôi ngàn đời bên kẻ khác 9. Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang. Ta lang thang trên vỉa hè ký ức. Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật. Và bất chợt ta cảm thấy cô đơn.! 10. E thấy gì ko mưa đang ngồi khóc đấy Mưa buồn lắm mắt gió cũng cay cay Nơi xa lắm có một người đang nhớ Mong mãi một người khi mưa khóc giờ đây. Tớ rất thích những bài thơ 4 chữ này vì nó là tâm trạng tớ lúc này. Những bài thơ này do tớ sưutầm,các bạn thấy hay thì THANKS tớ để có động lực post tiếp nha! ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------ 11. Sáng nay ra đứng bên khung cửa Lặng lẽ nhìn mưa, mưa cứ rơi. Mưa ơi thôi nhé đừng rơi nữa. Bởi lẽ hồn tôi ướt lắm rồi !! 12. Ước 1 lần và xin cho mãimãi Được hóa thân thành kiếp cá trọn đời Để lặn sâu muôn trùng dưới đáy biển Trao kỉ niệm sâu thẳm đáy đại dương 13. Ngày chia tay mình vẫn gọi tên nhau. Nhưng không thể ngọt ngàonhư thuở trước. Bởi chúng mình đã lùi lại 1 bước. Đã trở về cái thuở chẳng iu thương . "1 lần nữa quay về ký ức ấy! 1lần nữa âm thầm đau... kìm nén.. để... 1 lần nữa cứng rắn ... Chúc ai đó hp! 1lần này nữa thôi... Và sẽ quên... " 14. Họ yêu nhau họ thích chiều thứ bảy, Hoàng hôn về họ lại dắt nhau đi, Tối không yêu tôi ghét chiều thứ bảy, Hoàng hôn về tôi lại thấy cô đơn. 15. Tôi cay đắng nhìn em yêu người khác Sóng chợt buồn muốn xé nát con tim Niềm đau xót dâng lên đầy khóe mắt Anh cười vui ân tình tui vụt mất Cắn răng cười nước mắt đông trên mi 16, Đã bao lần trang tròn rồi lại khuyết Đã bao lần định viết rồi lại thôi Để hôm nay gục đầu trong nỗi nhớ Tay vô tình đặt bút viết ten em. ******************** Đêm trăng sáng trở mình theo nỗi nhớ Màn xương đêm ướt đẩm lá cây mềm Lá xao xác theo từng hơi thở Gió lùa vào lạnh buốt cả contim ******************** Ai vẫn nhớ ai, ai có biết... Ai thương ai nhớ, nhớ ai hoài... Ai hay ai hiểu, tình ai đó... Ai cứ vô tình, ai có hay... ******************** Ai đã từg trao yêu thương sâu nặng Bỗng suy sụp bởi 2 tiếng chia tay Hãy chớ buồn và nguôi lòg oán hận Vì tình yêu là thứ dễ đổi thay ******************** Phải không em khi cuộc đời vẫn thế Yêu nhau nhiều tất sẽ phải chia li Biết bước đi là trong lòng đau khổ Nén vào lòng những hơi thởbuồn tênh Lẻ bước chân mỗi lúc đi về Rồi hốt hoảng chợt bóng ai qua phố Lá vẫn rơi và mây bay gió thổi Trời vẫn trong mà buồn khổ phải chia lìa... ******************** 1.Anh yêu em bằng tinh yêu thầm lặng Anh biết mình sẽ sống tương tư Và em đâu có bao giợ hiểu được Anh yêu em từ thuở ban đầu 2.Mưa co gì đáng yêukhông nhỉ Hay chỉ gợi buồn và mang nặng sầu vương Ấy vâỵ mà có một người con gái Chó yêu mưa bằng cảtrai tim mình 3.Một lần tôi thấy một người đi Chẳng biết đi đâu nghĩ ngợi gì Chân bước vô tình theo bóng lẻ Một mình làm cả buổi phân ly 4.Không cùng em đi suốt cả cuộc đời Xin đừng giận cũng xin đừng hờn trách Đừng xem anh nguờixa lạ ta hãy là bạn tốt được không em tình tuy đẹp nhưng chẳng thành đôi lứa lửa tuy hồng nhưng lại cháy thành than lửa tắt đi để lại đống tro tàn tình đã mất nhưng vẫn còn lưu luyến... gặp gỡ nhau chi ,chỉ thêm sầu tình đầu dang dở mộng còn đâu tình đến tình đi tình tuyệt vọng tình xa tình nhớ tình đơn phương ******************************** say men rượu ngày mai sẽ tỉnh say men tình muôn thủa vẫn còn say càphê đắng bỏ đường sẽ ngọt tình tôi đắng biết bỏ gì đây ***************************** tôi muốn khóc như sao không thể khóc tôi muốn quên nhưng tim mình đau nhói tôi muốn hỏi nhưng tìm đâu lời đáp đành nguyện cầu chúc phúc đến người thôi
Unknown 1 Comment

Sài Gòn ngày mưa...

Người ta biết đến Sài Gòn với cái bầu không khí nóng bức, tiếng còi xe mỗi khi kẹt đường giờ tan sở. Ấy vậy mà hôm nay, một cơn mưa bất chợt làm mát cả đất trời Sài Thành... Thấp thoáng bóng em trong chiều gió lộng. Cơn mưa bất chợt thấm ướt vai em. Người ta biết đến Sài Gòn với cái bầu không khí nóng bức, tiếng còi xe mỗi khi kẹt đường giờ tan sở. Đó như là quy luật, sự vận động của conngười sống ở đất Sài Gòn. Ấy vậy mà hôm nay, một cơn mưa bất chợt làm mát cả đất trời Sài Thành. Bao dự định của loài người có thể sẽ bị tan trong những giọt mưa. Mưa Sài Gòn. Ngày hôm qua, có ai đó nói với bạn hôm nay sẽ dậy sớm để mua đồ ăn sáng chuộc lỗi với bạn, nhưng cơn mưa bất chợt khiến người ta đến muộn. Và rồi giận hờn có nối tiếp giận hờn hay không? Ngày hôm qua, bạn hẹn với đứa bạn thân mà lâu lắm rồi chưa gặp. Bạn muốn ở bên người bạn ấy cả ngày, nhưng cơn mưa bất chợt làm bạn mất một khoảng thời gian kha khá, làm hứng thú cuộc đi chơi của bạn giảm đi vài phần. Ngày hôm qua, bạn muốn hôm nay sẽ thưởng thức cafémột mình vào buổi sáng tại góc quán quen thuộc, chỉ một mình thôi. Nhưng cơn mưa bất chợt níu chân bạn ở nhà trong cái sự quyến rũ củachăn ấm, đệm êm.Ngày hôm qua, bạn đi làm, đi học, dù bị kẹt xe, nhưng sẽ chẳng bị ướt người nếu dừng đèn đỏ. Nhưng hôm nay, cơn mưa bấtchợt khiến bạn ướt áo khi dừng chờ đèn xanh. Ngày hôm nay, cơn mưa bất chợt có thể phá vỡ, trì hoãn những dự định của ngày hômqua. Nhưng… Ai đó đem đồ ăn sáng đến muộn cùng với một bộ dạng “không thể không thương” trong chiếc áo mưa ướt mèm vì nước. Bạn sẽ phải mỉm cười vì hạnh phúc. Và rồi, bạnsẽ thầm cảm ơn cơn mưa bất chợt chứ? Vì bạn đã nhận ra có một người luôn yêu thương bạn thật lòng. Hạnh phúc đơn giản là khi nhận ra những điều bình dị trong cuộc sống. Cuộc đi chơi sẽ chẳng thú vị nếu như chỉ có ánh nắng gay gắt và không khí oi bức phải không? Sau cơn mưa trời lại sáng, mưa bất chợt nhưng rồicũng sẽ tạnh, để lại cho Sài Gòn một bầu không khí tronglành. Gặp bạn bè trong một không gian mới – khác mọi ngày, cũng thú vị hơn rất nhiều. Thưởng thức café buổi sáng cùng với cơn mưa bất chợt – một người bạn đặc biệt. Người bạn này sẽ thì thầm cho bạn nghe tiếng lòng của gió, của mây, sẽ cho bạn nghe những bản nhạc đặc biệt mà chỉ có mưa mới tạo ra được. Cơn mưa bất chợt gói nắng vào trong lòng, để thêm vào tách café của bạn một hương vị mới – hương vị của mưa. Những giọt mưa đọng trên áo, trên tóc, trên mặt người đi đường, nhưng bạn chợt nhận ra những nét mặt khác với thường ngày. Không nhănnhó, không vội vã vì phải chờđèn xanh, có lẽ cơn mưa bất chợt đã phần nào đó làm dịu mát nỗi lòng của con người. Để họ có thể dễ dàng thở ra những muộn phiền, để mưa làm trôi đi bao nhọc nhằn ngày cũ. Đến vội vàng, nhưng dư âm đọng lại. Cơn mưa bất chợt khiến lòng người bỗng thổn thức và đặc biệt hơn, ai cũng sẽ nhận ra sự thay đổi của đấttrời, của chính mình. Vì mưa đánh thức con người khỏi cái vòng tuần hoàn của công việc, của cuộc sống. "Mưa bất chợt đến rồi lại đi Để lòng em cồn cào hoài niệm cũ..."
Unknown 0 Comment

Trên Con Đường Về - MC-12 ft LING


MC-12: chiếc lá cuối cùng nhẹ rơi nơicon sinh ra con về nơi có nắng mưa bụi và gió nơi mà còn bao nhiêu câu hẹn lời thề đôi chân trần từ nhỏ quen vớiđường đê nơi sài gòn nắng cháy làm sao đôi chân con bước nơi đường nhựa ước như ngày xưa,cởi truồng tắm mưa.cơm ngày 3 bữa đủ no đủ ấm ko dư thừa....gạt đi tất cả bước sang 1 trang mới con người bây giờ là phải thay đổi nhưng đâu đó thằng tôi trỗi dậy khiến con đau lòng...Khóc..... mọi chuyện ko đơn giản chỉ là 1-1= 0 quay về thực tại nơi con tim còn nhiều chỗ trống cần rất cần nhiều 1 hơi ấm sưởi ta trong những ngày lập đông cần rất cần đôi bàn tay chăm sóc khi con đang bị nhốt ở trong lồng ai về làng nơi phương xa đó có còn nhớ tôi ko nơi lũ trẽ trâu còn ra đồng,nơi bàn tay ai còn gieo mầm,nơi đó bà tôi còn chít khăn thâm. hay chỉ là kí ức thấm đẫm khi con đang trả giá cho lỗi lầm con ko phải là sắt đá nên nước mắt đang chảy, con đang khóc như là thằng đàn ông khóc,trong mọi khía cạnh thì con vẫn là thằng nhóc.nên con cần khóc như là chưa baogiờ được khóc.. mẹ ơi...... ver 2. mẹ muốn con là công an nhưng con là tên tội phạm mẹ đặt tên con là Giang,ko phải là kẽ gian ăn cắp vặt cũng không phải tên lừa lọc. mẹ muốn con được đến trường học.được nói,được vui. được cười nhưng con lại tự nhốt mình sau khung cửi. héo mòn thân xác đã bao lần mẹ khóc vì con người ta nói con của mẹ là thằng tù đừng khóc mẹ ơi,đừng khóc mẹ ơi vì con là đứa con mẹ yêu thương nhất trên đời chỉ có một mạch máu trong người thời gian ghé qua điểm lên vết nhăn trên trán hằn lên dáng mẹ là gánh khoai lang...mẹ giang tay ngang ôm con vào trong giấc nồng giật mình tĩnh dậy làm sao được,khi đôi tay con còn trong còng đầu óc quay mòng mòng kí ức vỡ tan thành bong bóng trỡ về cát bụi ko đơn giản là xong. con phải sống.............. c phải sống LING Lại một lần nữa mày thất bại giữa cuộc đời,ngửa mặt lên trời hỏi rằng tại sao Khi mà những cố gắng khôngđược đền đáp lại Liệu ông trời có nghe,được,lời nguyện cầu vụt qua thắp lại niềm tin không Đôi bàn tay chắp lại,biết bao lần,đã cầu xin ông Nhưng phải chăng tất cả chỉ là 1 sự ngụy biện cho niềm tin nơi mày không đủ Đêm không ngủ ngồi xếp ngày xưa Xếp từng vần xếp chữ , xếp từng mảnh nhạc này thành hinh Mày vẫn không thể cười nó Là một sự đánh đổi Vì,khi mày tìm thấy mày,phía bên kia nụ cười , nơi mày thuộc về Cũng là khi những người thânbên mày,không còn tìm thấy mày, Cũng là khi những người thânbên mày,không còn tìm thấy mày,đối với họ mày không trở về Có khi nào 1 ngày gió lạnh bên hiên ''Con ơi cửa nhà vẫn mở chốt chẳng cài then'' Mày đi đâu ? mày lại muốn đi đâu ? Những con đường mày chọn,chẳng có mẹ,đi trước đểmày lại theo sau Mày ước mình nhỏ lại,để mẹ,lại thấy mày,nhíu mắt chăm chăm Mày ước mẹ đừng nhìn bằng đôi mắt ngấn lệ đau đớn trămnăm Những đêm buồn cô quạnh đôi khi mày khóc rơi hàng lệ này Vì con đg mày chọn chẳng thể nào đổi được nụ cười mẹ mày
Unknown 0 Comment

'Em không còn trinh nhưng anh không được khinh!'

Anh còn bảo “Vì cô đã dễdãi với một thằng, nên cô cũng dễ dãi được với ti tỉ thằng khác”. Không biết cái thứ logic vớ vẩn đó, anh lấy ở đâu ra? Tôi"mất", nhưng tôi không quan hệ vô tội vạ. "Gửi người đàn ông tôi đã từng yêu thương nhất! Em sẽ không xưng là em mà xưng là tôi với anh trong thư này. Bởi vì khi xác định viết láthư cuối cùng này cho anh, tôi đã suy nghĩ rất kỹ. Có thể nói, chưa khi nào tôi bình tâm, thanh thản và tự tin như lúc này. Nói thực, suốt gần 1 tuần nay,cứ hình dung khuôn mặt bất ngờ và đầy thất vọng của anh,ánh mắt khinh thường của anh, thái độ không muốn chạm vào người tôi của anh, tôi đã hiểu ra tất cả. Tất cả chỉ vì tôi đã thú nhận đến thật thà, dại dột mà anh có thái độ lạnh lùng, ích kỷ vàkhó hiểu đó. Anh đã hỏi “Nếu chúng mình 'yêu thật sự', anhsẽ là người đàn ông đầu tiên của em chứ?”. Câu trả lời của tôi là “Em xin lỗi nhưng anh không phải người đầu tiên của em!”. Và thế là, anh tránh mặt tôi, anh nhắn tin nói cần phải suy nghĩ lại về mối quan hệ này. Bạn bè thân nói sao tôi dại thế. Sao không nói với anh vẫn còn trinh dù thực tế đã mất rồi và sau đó âm thầm đến bệnh viện mà vá lại tấm màng kia. Ảnh minh họa. Tôi biết nếu làm như vậy, anh sẽ vui mừng, sẽ yêu tôi nhiều hơn. Nhưng tôi không bao giờ muốn nói dối cũng như tiếc nuối về những gì đã nói, đã làm. Và cả lí do quan trọng hơn, bản thân tôi không thấy tôi mất cái ngàn vàng là lỗi lầm gì to lớn để phải che giấu. Đúng vậy, tôi không còn trong trắng nhưng anh và tất cả mọi người không có quyền khinh tôi dù viện bất cứ lý do nào. Người tôi đã dâng hiến là người yêu đầu tiên của tôi. Khi ấy, tôi yêu hết mình, yêu không toan tính thiệt hơn cho bản thân. Người đó hỏi tôi: “Có yêu không? Yêu thì việc gì phải tiếc!”. Và cuối cùng tôi đã chẳng tiếc thật. Anh không chấp nhận được chuyện đó, anh nói rằng “Không ngờ còn trẻ mà cô đã sa đọa như thế!”. Tôi không cho rằng làm chuyện ấy trước hôn nhân là sa đọa. Chẳng phảianh cũng đang rủ tôi quan hệ trước hôn nhân đó sao? Tức là anh đang rủ tôi sa đọa cùng anh đấy! Tôi chỉ nghĩ đơn giản là yêu thìphải hết mình. Tôi không đắn đo nhiều khi trao thân cho người mà tôi tin tưởng là một nửa cuộc đời mình. Và sau này,khi tình cảm thay đổi, tôi và người đó không đến được với nhau, tôi cũng chẳng hối hận. Tại sao tôi phải hối hận vì đã yêu hết lòng cơ chứ? Tôi đã nghĩ khi biết chuyện, anh sẽ chẳng giận tôi đâu. Bởi vì anh hiểu tôi, anh trân trọng tình yêu của chúng ta nên anh sẽ không coi cái màng trinh đó như là vương miện. Có nó, tôi là nữ hoàng của anh. Không có nó, tôi trở thành “đồ rẻ tiền”. Anh còn bảo tôi là “Vì cô dễ dãi với một thằng, nên cô cũngdễ dãi được với ti tỉ thằng khác!”. Không biết cái thứ logic vớ vẩn đó, anh lấy ở đâu ra? Tôi "mất", nhưng tôi không quan hệ vô tội vạ, không phải cứ có đàn ông rủ rê là tôi nhảy ngay lên giường với họ. Tôi không phải là người con gái dễ dãi. Tôi chỉ thân mật với người đàn ông mà tôi có tình cảm, người tôi yêu thương. Còn những kẻ khác, đến nắm tay tôi cũng chẳng cho nữa là quan hệ thể xác. Tôi không đáng bị anh sỉ nhục rằng “Mất trinh rồi, biết khoái cảm rồi, sẽ tìm đến đàn ông đểthỏa mãn”. Tôi cũng có ham muốn, có thất tình lục dục như ai. Nhưng tôi biết kiềm chế, biết sống sao cho đúng là một con người chứ không phải mộtcon vật chỉ biết tìm giống đực khi lên cơn thèm khát. Tôi vẫn còn nhớ nụ cười khẩy của anh khi ấy. Anh thì thào “Thảo nào cô không cho tôi quan hệ, hóa ra là để che giấu chuyện đã mất...”. Anh nhầm! Chẳng qua, tôi cảm thấy quan hệ giữa tôi và anh chưa đến mức tiến tới bước ấy.Chúng ta mới yêu nhau được vài tháng. Cho dù tôi yêu anh rất nhiều nhưng chúng ta vẫn chưa tìm hiểu nhau kĩ, tôi chưatin tưởng anh đến mức để đi đến cái giường. Tôi muốn cuộc yêu giữa chúngta sẽ là sự thăng hoa về cảm xúc, sự kết hợp của hai tâm hồn đồng điệu. Tôi không muốn chúng ta quan hệ chỉ vì bị thứ nhục dục tầm thường kia xô đẩy. Sao anh có thể cho rằng tôi chưa tiến đến “bước cuối” với anh chỉ vì không muốn bị phát hiện bản thân không còn trinh trắng. Nếu tôi thủ đoạn như vậy, tôi chỉ cần bỏ dăm ba triệuđi "vá" rồi lừa dối anh. Thế chẳng đơn giản hơn nhiều ấy chứ! Tất cả chỉ vì tôi không trong trắng mà anh khinh thường tôi.Nhưng này, liệu anh có còn zin không mà bắt tôi phải nguyên vẹn? Nếu anh không còn trong trắng thì anh dựa vào cái gì màbắt tôi phải còn trắng trong chứ? Dựa vào anh là đàn ông, còn tôi là phụ nữ sao? Tôi coi thường suy nghĩ ngu ngốc đó. Tại sao phụ nữ cứ phải giữ chữ "trinh", còn đàn ông thì được lăng nhăng thoải mái. Tôi nói cho anh biết, cái thời trinh tiết là tất cả đối với phụ nữ qua lâu rồi. Nếu anh chỉnhìn vào cái màng trinh mà không nhìn được vào tâm hồn tôi, anh chẳng xứng đáng đượcở bên tôi đâu. Mà kể cả nếu anh còn trong trắng, anh cũng chẳng có quyền khinh tôi. Nếu anh cay cú chỉ vì “tôi còn trinh mà cô không trinh”, thì anh là 1 thằng đàn ông quá trẻ con, quáso đo thiệt hơn. Người đàn ôngnhư thế cũng chẳng xứng để bước vào cuộc đời tôi. Anh bảo “Đàn ông ai cũng vậy thôi, cũng muốn mình là ngườiđộc chiếm, muốn mình là người đầu tiên và người cuối cùng của người phụ nữ mình yêu thương”. Ừ thì cũng buồn đấy. Nhưng nếu yêu thật sự, người ta sẽ chỉ buồn giây lát vàbỏ qua tất cả. Đáng gì vài giọt máu trong lần đầu yêu nhau. Những thứ đó sao có thể sánh bằng tình cảm con người, bằngtương lai hạnh phúc. Sẽ chẳng có ai dằn vặt người yêu, hành hạ người yêu chỉ vì cô ấy không còn tấm màng sinh học ấy. Thế mà, anh lại còn xách mé tôi “Đã sai còn không chịu xin lỗi” (?!). Anh có đang nằm mơ không đấy? Tôi sẽ chẳng xin lỗi, van nài anh vì tôi đã mất "cái ngàn vàng". Nếu làm như vậy, chẳngkhác nào tôi đánh mất đi bản chất thật của mình - một ngườicon gái yêu không toan tính vàkhông bao giờ hối tiếc vì điều đó. Giờ tôi hiểu rằng, anh chỉ yêu cái màng của tôi chứ đâu yêu con người tôi. Mà tôi thì đâu còn cái tấm màng đó để anh yêu nữa. Tôi nhất định sẽ không cầu xin tình yêu của anh đâu. Giờ tôi hiểu rằng, anh chỉ yêu cái màng của tôi chứ đâu yêu con người tôi. Mà tôi thì đâu còn tấm màng ấy để anh yêu nữa. Vậy thì chúng ta còn gì mà nói nữa, chúng ta nên dừng ở đây là được rồi. Màng trinh của tôi có thể mất, nhưng danh dự thì không anh ạ. Tiếp tục ở bên anh, tôi sẽ là đứa con gái nhục nhã, hèn mọn, quanh năm bị anh sỉ vả và phải van lơn tình yêu rẻ mạtcủa anh. Không bao giờ tôi làmthế vì không ai có quyền khinhrẻ tôi, kể cả anh! Cảm ơn anh vì đã vô tình hỏi đến cái màng của tôi. Cũng may vì nhờ đó mà tôi biết bộ mặt ích kỉ, gia trưởng, giả dối của anh. Và nói thẳng, tôi cũngkhông còn coi trọng anh một mi-li-mét nào. Anh không xứng đáng để làm chú rể của tôi trong ngày cưới. Anh không xứng đáng trở thành người bố của các con tôi sau này. Nhất là anh không xứng đáng là người đàn ông để tôi tin tưởng, yêu thương, chia sẻ nỗi đau cũng như cuộc sống tuyệt vời này. Vĩnh biệt anh!". Theo TTVN
Unknown 0 Comment

10 câu gái thường thử và trai thường thua

Ai cũng có những câu nói đầy ẩn ý, vô cùng lắt léo mà đàn ông không dễ gì đoán chắc được, trừ những tay kỳ cựu trong trường tình. Trong những hoàn cảnh khác nhau, các cô nàng lại "sáng tác" những câu nói "có có không không" khác nhau. Vẫncó những câu đã vô cùng quen thuộc nhưng mỗi lần nói ra ở một hoàn cảnh nào đó, vẫn đủ khiến các chàng phải vò đầu bứt óc. Đó chính là lý do không ít cuộc tình phải dang dở chỉ vì các chàng không hiểu được những câu nói cố kín mà lại lộ. 10. Em bình thường . (Đàn ông phải làm gì đó và nên làm ngay đi. Đừng để mọi chuyện bất bình thường là cho đi luôn đó). 9. Anh thấy cô bé kia xinh không ? (Em đang muốn thử xem anh có phải loại con trai háo sắc hay đi tán tỉnh các cô gái xinh đẹp không đấy!). 8a. Để em ngồi một mình đượckhông, em đang buồn ! (Hãy ngồi bên cạnh, vỗ về em và là một bờ vai vững chắc). 8b. Cuối tuần em bận rồi anh ơi, không đi được đâu ! (Không biết anh có thực lòng mời không, có cố gắng rủ em bằng được hay không, chứ cuối tuầnem bận xem TV, bận ở nhà ngồi không, bận xem dòng người qua lại trước nhà có đông không...) 7. Anh là một người con trai tốt . (Thật ra: em không thể yêu anh). Các câu đồng nghĩa và đều đặt dấu chấm hết cho hy vọng của chàng: "Em coi anh là người anh/người bạn". 6. Để em trả cho, anh trả nhiều lần rồi. (Mặc dù không đúng với tất cả phụ nữ, nhưng phần lớn họ vẫn chờ đợi nam giới “cover” mọi thứ, đặc biệt nếu đó là lần hẹn hò đầu tiên). 5. Em không bận tâm chuyện anh vẫn làm bạn với người yêucũ đâu . (Em chẳng thích điều đó tý nào). 4. Em không bận tâm đến thu nhập của anh đâu . (Nhưng anh không khai báo thành khẩn thì khó được hưởng "khoan hồng của cách mạng"). 3. Em sẽ không thay đổi điều gìở anh cả . (Đúng đấy, chỉ thay đổi một chút về ăn mặc, một chút xíu về tính cách, với một chút về thế này, chút nữa về thế kia. Đơn giản phải không nào?) 2. Em luôn ủng hộ anh giao lưuvới bạn bè . (Anh coi trọng bạn bè hơn thì dọn qua sống với mấy ông bạn vàng luôn đi. Giờ luật pháp còn cho đồng giới cưới nhau rồi đó). 1. Em không phải là người sến đâu . (Hừ, mấy con bạn em, bạntrai nó lãng mạn quá trời. Hoa quà đều, ăn nói nhẹ nhàng, lọt tai, đâu ra đấy cả. Anh tưởng em đàn ông chắc, sinh nhật cũng chỉ kêu đi ăn, Valentine cũng ăn, ăn ăn ăn). Theo NCĐT
Unknown 0 Comment

Tin tức Online

SỐ LƯỢT XEM

► THÀNH VIÊN BLOG ◄